Câu chuyện cà phê của Ý bắt đầu từ thế kỷ 13, một thanh niên Ý gốc Venice có tên là Marco Polo đã theo người cha và chú của mình phiêu lưu sang Trung Hoa.
Tại đây, khi còn dưới thời trị vì của nhà Nguyên Mông Cổ, Polo đã phục vụ cho triều đình tới 15 năm. Những cuốn hồi kí của ông trong 15 năm tại đây bị người Châu Âu đánh giá là hoang đường, nhưng lại khiến cho không ít người tò mò về một Đông phương huyền bí và hoa lệ.
Đến năm 1615, những người Châu Âu đầu tiên làm quen với cà phê tại Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ và đem chúng về giới thiệu cho quê hương là những người lái buôn thành Venice. Trong suốt 30 năm sau đó, cà phê được bán rong nhỏ lẻ cùng với nước chanh. Dần dần, vào năm 1645, quán cà phê đầu tiên được mở ở Venice và sau đó tràn lan khắp nước Ý, phục vụ cho giai cấp giàu sang.
Espresso theo đúng nghĩa đen là ”ép”. Đây là một dòng cà phê được pha chế bằng phương pháp dùng nước nóng và hơi ép qua cà phê đã rang và nghiền sẵn với áp suất lớn. Cách pha chế này giúp cho thức uống đậm đặc gấp 1 – 15 lần lượng cà phê được pha chế một cách thông thường.
Nước Ý chuộng cà phê buổi sáng, nước Mỹ lại yêu thích những dòng cà phê nhanh, gọn, Thổ Nhĩ Kỳ lại có xu hướng xay mịn những dòng cà phê rang mà vẫn muốn chúng giữ nguyên hương vị, người Pháp hay tới quán cafe chọn những dòng đen đặc để nhâm nhi,…và dù là thói quen nào, họ vẫn luôn dùng Espresso như một sự lựa chọn hoàn chỉnh.