Ngày xưa, ở một vùng quê yên bình, có một cánh đồng hoa rất đẹp, rất thơm và trãi dài bao quanh cả vùng quê. Là nơi mà mọi người chiêm ngưỡng, thư giãn , sau một ngày làm việc vất vả, từng là niềm tự hào của người dân nơi đây. Một hôm, có một người với một bịch rác trên tay, không biết chỗ phải bỏ rác nơi đâu, người này nhìn thấy một khoản trống trên cánh đồng hoa này, quan sát không thấy ai, người này liền đem bịch rác bỏ trên cánh đồng hoa đó. Một cánh đồng hoa đẹp mà có bọc rác thì trông có vẽ mất thẩm mỹ và có ít mùi hôi thối, người này cảm thấy có một chút, một chút xíu ái ngại. Nhưng thôi, cách đồng hoa rộng lớn mà, một ít rác thì đâu có ảnh hưởng gì lớn lắm, ‘thấy cũng ngại nhưng thôi cũng kệ”. Hôm sau, người khác cũng đi tìm chỗ bỏ rác, họ trông thấy có một bịch rác của ai để sẵn, thế là người này nhẹ nhàng lại bỏ rác nơi đó, cũng thấy ngài ngại, nhưng đỡ ngại hơn người thứ nhất một chút, “thấy cũng ngại nhưng thôi cũng kệ”. Thế là ngày qua ngày, tháng qua tháng. Người thứ ba, người thứ 4 cũng bỏ rác nơi đây nhưng thấy đỡ ngại hơn 2 người đầu…đến người thứ n đã không còn ngại, họ đã quen với việc bỏ rác nơi đây và mặc nhiên rằng NƠI ĐÂY, MỚI CHÍNH LÀ NƠI ĐỔ RÁC.
Từ một cánh đồng hoa đẹp đẽ, thơm tho ngày nào, giờ đã đã thành một bãi rác dơ dấy, hôi thối và ô nhiễm. Chuyện về tách Cà phê cũng giống như chuyện về cánh đồng hoa, từ một loài cây mang trong mình tinh tuý của thiên nhiên, tạo ra một thức uống tuyệt vời, từng là niềm tự hào của rất nhiều người, niềm tự hào ở những nơi mà nó mang đến. Thế nhưng qua thời gian, vì thói quen xấu, vì lợi nhuận, và vì nhiều lý do khác..vân vân… nó đã trở thành một thứ gì đó, một thứ nước “có màu cà phê, có mùi cà phê” nhưng đó không phải là Cà phê. Nó đem đến những quan điểm “Đen, đậm, đắng, béo, thơm” đậm chất KBM, và bảo với nhau rằng đó mới là Cà phê, đó mới là “Sành điệu” và rất ngọt ngào mang mang căn bệnh ung thư vào cơ thể… xin đừng gọi đó là “Cà phê” hãy gọi là “Cà phế”. Rác vẫn còn đó, gây hôi thối ô nhiễm cho những người xung quanh. Cà phế vẫn còn đó đem nhiều chất ung thư nhẹ nhàng vào cơ thể mọi người, đâu đó không xa là những người chúng ta yêu thương: cha, chú, bác hay anh, chị, em ta hằng yêu mến ngày ngày vẫn hay uống, vẫn hay đưa vào cơ thể. Mọi sự vật trên đời được tạo ra đều không cho chính bản thân nó, ví như cái ghế được tạo ra là để cho người ta ngồi, chiếc xe được tạo ra là là để cho người ta chạy, tivi được tạo ra là để cho người ta xem… bản thân chúng ta cũng vậy, chúng ta được tạo ra không phải để cho chúng ta, chúng ta được tạo ra cho một điều gì đó, được tạo ra cho một ai đó để yêu thương, để trân trọng. Khi chúng ta hiểu điều đó thì chúng ta làm không làm vì lợi ích cá nhân, chúng ta làm vì giá trị cho đi, vì những đều chúng ta mang lại. Đừng để sự vô tình hôm nay ảnh hưởng thế hệ mai sau. Hãy dọn rác hôm nay, hãy chung tay xây dựng văn hoá “Cà phê Việt” và đó cũng là thông điệp Sinh Nguyễn ® COFFEE gửi đến mọi người, hãy chung tay, hãy làm vì giá trị mang lại cho cộng đồng, đó là SỰ CHÍNH TRỰC trong ly Cà phê Việt “BỞI VÌ TẤT CẢ NHỮNG GÌ CHÚNG TÔI LÀM HÔM NAY LÀ CHO THẾ HỆ MAI SAU”. Sinh Nguyễn ® Coffee “Sinh tồn cùng chất lượng cà phê Việt”